Tôi không biết chọn đồ lót phụ nữ như thế nào…trong khi mẹ nói về điều gì đó tôi không biết phải dừng lại…Tôi đang chiếu những bộ phim lụa và ren cực lớn . Sau khi di chuyển vài phút vô tận vào trung tâm thành phố, Marcela vẫn nói chuyện hoặc cố gắng nói chuyện với tôi, cố gắng khám phá điều gì là lạ ở tôi vào sáng hôm đó… và sự thật là chính tôi cũng không biết điều đó… Tôi đã bình tĩnh hơn bình thường nhưng trong lòng rất bồn chồn. Tôi ngồi trên chiếc ghế sofa cũ nằm trong góc của căn phòng lạnh lẽo đầy ma-nơ-canh và đồ may vá, gương khắp nơi. Tôi sẵn sàng… tôi nhớ rất rõ điều đó mặc dù thời gian đã trôi qua… để thư giãn đọc một vài tạp chí mà tôi mang theo bên mình.