Bao lâu? .- – Không chậm trễ, nửa giờ.- – Được rồi, đến đây.- Tôi nói nắm lấy tay cô ấy. Cô cười buồn cười và ngạc nhiên. Tôi đưa cô ấy đến khu vực đang được xây dựng trong nhà ga và đưa cô ấy vào phòng tắm đầu tiên mà tôi nhìn thấy. Cô không ngừng cười với điệu cười cuồng loạn đó. – Làm ơn đi em trai, anh định làm gì em? – Anh làm mặt nũng nịu- Nhớ em là em gái anh, anh phải chăm sóc em. Làm chuyện bậy bạ với em gái mày là không đúng đâu.- Và anh cúi gằm mặt, rất đúng với vai trò của mình. Tôi không biết có phải vì thế hay có cô ấy ở đó theo ý của tôi, nhưng tôi đã không giữ lại.